歌两淮(拼音版)

员兴宗 〔宋代〕

()(liǎng)(huái)

yuánxīngzōng sòngdài

jūnjiànběifēngchuīhuáifēnglànghēitiěqiānqúnníng

dāngshímiàolùnshújīngjiāngxiāngyánqiándòng

huòyúnnándāngyōujīndàizhūshēnxìngliú

xiàhuànshǒuhuáidiānyǒushèngsuàngànmáo

dēngshízhàocóngtiānzhuìwèixiānfēngzhìzhì

bìngqiǎnjiànshìāquánděngshìliǎnghuáibīng

jiāngkuìbīngchuānliúfānshǒushízhōu

qiánshíguānjiàncuòzhǔnshìkǒurénxiū

xìngzāitiānhuòzhōngzhìzūn殿diànyōu

shūchénzhànshìchénmóushànggōngcānzànzhí

zhēngānhuánghuángsuǒguòshìduōléishāng

jiànrénchūshēngdànjiànshíshízuòbàng

gōngxiàxúnzhòngzhònggòngláiqiánzhì

píngshíjié使shǐwèizhúzhúliáozhànzhǔ

érjīnshēnduòliǎngshīguānwángnánzài

chénglìngjūnzhèngyuèxuányǒuwēirén

gōngwénsuōshānráncáomìngzhēnlián

cháojīnqīngmíngwànchéngshèngquánjiānánqiān

ruòděngshìxíngnéngfèncháojiànxūnmíngzhū

guānjīngàoshānjié使shǐchá使shǐjiēzài

jūnjiāwénzhúlúnhānhānchūn

dāngshízhànshēnmèimèijīnfēndāngrén

bīngguānláijiàntóngtīngmìngshìyǒushízhāngwángdàishèng

fēnhuīlièbǎifǎngpíngróngwànquánzhèn

wàngláiduōqiānduànànjiēzhēluó

tiānkuàngjiāyànzhòngguǎjiāngnài

shìshízhòngdōngjiànchǒuqúnxióngzhēngxiānkěnhòu

zhuóyīngxíngzhèntiānyànyànbīngwēiyǒu

xuánjiànfēitáitiānyànghuánggàituántuánbàngchì

zhǐhuīzàiqǐngzhànrénānzhī

gōngshíjùnténgkǒushuōměifāngwéndǎnjué

zhǐjīnzhàntàizuòérnv便biànkǒngmíngcóngxiē

zhǎngxiàojùnhuīhuíwànbìngxiàshēngléi

shízhōuxiānfěnbǎizhōubàiliánchōngjiējiànchéngfēiāi

jiēchūláicǎocǎobēngcuīdiànsǎo

mìngzhúqīngxuèkuìjiāngliúhónggǎogǎo

míngcháoběizhèngèngbēnzuòliàoqiángchéngcuōtuó

fánggèngshèngxīnwèiwǎngyánglín

yùncháotóngshuǐzàijiāngzhōngsòng

shèrénshèjiāngshùchèkuànggèngwènzhōuzhōngzhǐ

shíchántiānsòngxuānzhōuérdùnzhōufén

gōngmìnghuǒgōnglièhuǒsǎnchuánjiāolàntáomén

chóujīngxīnshíhuítóujiǔduòlèi

yòuguānjūnwěizhòngqīngshùzhōushí

zhòngcánběixīnyōuyōujīnliànggèngliú

fàngyánjīngkǒushǎobèizhěruòbīngyóurùnzhōu

jiāngxiǎnzhōngláishìzhízhàngshēngjiēguāngzhào

gōngxiānláoshénshēngpíngsuìjièbǎizhōuguò

zhòngdōngshíèrlvshíyānqǐnmèi

gōngláijiànxiānggōng便biànguāzhōufángtuòshì

shìtuīgōngdǎnyǒushìrěnrén

zuóláibīngshìwēiwànwànbiéqiǎnzhūjiāngnǎi

gōngréngbǐngmìngqīnxīngguòhuòchuántiějīnshān

huái西wànxìngshěwéiyānhuáidōngmínlèiqiánduò

gōngbǎichōngshuǐshìhǎijìnqīngtiānwéi

jiàn使shǐnàizàijiàn使shǐxīnbēi

wángàoyóushàngguānzhāowàn

suìyúnběiguīsuǒjuénán

guānzàibàilàngjiàtiānqiānzhàng

qiáncǎishísānbèièzhǔ

jīnliàngshàngzhōngyánchǒukuàijiànchuíchuíshǒu

zhǐjīnhuóěràishēnshēnzàifǒu

wànxiāngguīxiāngyánpiāohànnánróngxuèmiànlùn

běirénxiànglǐngbǎolángzhǔcún

shūxīngjiānglèi湿shījiāngwāngōng

zhàisānzhòngshìwèilángduìmiàngōngránshí

zhàngzhōngfānghuāzhàngwàifēijīn

tóuāishēshēnkùnruǎnlèipíngshí

ròutóuwànhúnfēiquèzuòxiāngguǐ

shāmàntiānyāncǎoguīzhōujuéfēngchén

jūnjiànqínwèizhībīngèshàngliúājiānāmánjiēlǎomóu

féishuǐxuèxīngchìkuìliǎngháojuémǐnzhìxiū

kuàngzhōngdōuwǎngtuíqiānsàngshī

chényuānwànzhòngxiánjiǔtiānxīnxiàzhú

sānshíniánfēizhànchénzhīduōyòngháojiérén

dànchuánxiōngshìshíwèijiǎnjiànwàijiājīnglún

xìngèngshēngjǐngāojiàshǔgōngxūnzhú

fèiliǎnghuáiqiānshuǐwànqiánkūn

jìnláifēnshǎncóngtiānquēxuánjiě西mínchóubǎijié

sānjūndǐngdǐngnóngbīngtángtángēnshùjué

xíngbìngxiánqínmàiluòtōnggèngqiǎnzhūjiāngshāndōng

wèijūnzàibīngxiàgǎntángshīwēng

注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字,光标停留在标红文字上会显示剩余拼音。

员兴宗

宗(?~一一七○),字显道,自号九华子,仁寿(今属四川)人。

高宗绍兴二十七年(一一五七)进士。

孝宗初为太学教授。

乾道四年(一一六八),擢校书郎兼国史编修官。

五年,迁著作佐郎。

六年,兼实禄院检讨官,以抗疏言事去职,主管台州崇道馆,卒。

著《九华集》五十卷,已佚。

清四库馆臣据《永乐大典》辑为二十五卷,其中诗四卷。

事见本集卷首宋李心传序、附录金山住持印老祭文,《南宋馆阁录》卷七、八。

 员兴宗诗,以文渊阁《四库全书·九华集》为底本。

新辑集外诗附于卷末。

►159篇诗文

评论

欢迎 发表评论:

请「登录」后评论!

还没有评论