义侠歌(拼音版)

宋濂 〔明代〕

xiá

sònglián míngdài

xīngdǒngguówèiyuánqīng

xuānjìnshìduōwénshēng

chūdiàojiāoshuǐ簿jìndōngmíng

shìbié驿chéng

guānwèizàijīnrénméng

zhōngyuánxiāngxiànyóusuìguīgēng

chōngtiānshǒuzǒulíngpīng

liúlvshìgèngbiànxìngmíng

lvmǎifèng使shǐlìng

xìngduōxiáhuì姿gèngpīngtíng

ránliánqīngpínxuéjīngyíng

juānshízuòwéishìlv使shǐxuányíng

fěnmàibáimàonánchéng

cóngyōuhánhuàchūnjiōng

xīnqiǎogòugāolóusǒngzhūméng

qiānjiēdōng西qiūfēngshúxiāngjīng

kāizūnzuìhuāyuèxiánguǎnpáoshēng

qīngzhōngtànhuòlíng

zhǎngguìjìngwènzhīqiènéngjiāshìláoluòwèipēngpēngqīngyuēěrzhīshíwèinánmáng

jiāyǒuqīncóngwènshēng

niànxīnzhémènghúnqióngqióng

yánshìxiátiānxiàchēng

qīngzǎoyánqīngguīníng

wèiyǒuxuānránguòméntíng

qiúránchēngmiànjiǔchǐzhǎngshēnxíng

gāoliúhǎoshìhànguànyīng

xiàménzuòxiàngyóushēngníng

qīng使shǐqīngbàinǎiqièzhīxiōng

tóngyángshǐkāiyànluógōng

hānyǐnzhízhìyuèyǐngqiányíng

shǔqiánshìzhèngzhòngjiājīng

shìshíjīnrénlìngnánguānmíng

便biànchàxiànguāngǎojiēshòuxíng

qīngyīnhuìshuōnéngshèng

nǎifènránqīngchéng

nvmàojìnxiézizhēng

qīngfǎnzhìshìwèixiōngcānggàoshēnláishùpíng

ránqínguānmìngguǐzhēng

qīnggǎnchuǎnyǒuyántīng

kòngláixiāngyíng

mìnggòngwǎngwèixìngshǎotíng

qīngxiānsuíxiōng怀huáizhànjìng

qièyǒuzhìpáozèngqīngyíngyíng

xiōnghuòchíjīnzèngshìzhīchéng

cānghuángbiéjiùdàoyǒuxuányīng

chízhìhǎihǎizhōuzàishuǐhéng

lìngqīngqiándēngxùnlèijiànlíng

zhōurénjìngwèishìshénmíng

wèifèngdòngwèiyánggēng

cáifāngnánànzàitíng

sháojiǔduìqīngyǐnlùnyánchónghóng

chéntàirénniánjìnmàolíng

chìshǒufǎnguóqíng

huángjīnèrbǎiliǎngqīngdāngzhìzhūyīn

qīngxiègǎnshòujìngwěizhīxíng

qīngzhuīzhìménwàipáoruòxuánjīng

hàiqiěxiàomèishíháoyīng

shìwèinéngleyǒu怀huáidāngzàiqīng

qīngguībàiránjīng

wèicóngtiānjiàngwěnjiàxiānrén軿píng

nánběiwàngjuéyīnhàoyóuzhēn

jīnchénzàijiàncǎozàiróng

yīnyúnwèimíngmíng

érwángyànglièqiántíng

gènglángòngruǎnqiūhuāshàngqīngdēng

páodāngzhùpáofènglànránchēng

jīnmǎnzhōngzhùsuìruòjiǎnfènglíng

niánguǒzhìxiézhòngbìng

xiāngrénjìngguānjiēyuējiànwèicéng

cháotíngqīngguāntiānchàwèixīng

qīngyuēshìhànréngjiāojīn

duōwángzhuàngjìnshèdòngyíng

shénhuòjiāchuílüèrénjiànlechéng

qīngnéngzhìbáizhòuruòchénmíng

yīngàopiāoruòfēnghuǒshēng

wénxiáshǐměizhēng

shòuēnnéngjǐnzhòngshēnqīng

wèishíshūchuánwénhuá耀yàojīngyíng

qīngwèimíngjìnshìshèngjīng

nàiēnquǎnshǐxiūwèipéng

zhuīshùxiázhědāngyīng

注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字,光标停留在标红文字上会显示剩余拼音。

宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。

►2条名句 ►193篇诗文

评论

欢迎 发表评论:

请「登录」后评论!

还没有评论