吴兴秋晚郡斋长句(拼音版)

胡宿 〔宋代〕

xīngqiūwǎnjùnzhāizhǎng

宿 sòngdài

chūxiūhánméishāoshuāng

yānjīngyànwěi𡾊niánkāng

yíngdōngshúpíngpēishècháng

zhàshēngkǎnlěngbiànlóucāng

ruòyuánchuíliúliǎnyōucóngfāng

niúyángxùnyànyuècānglàng

shuǐshìnéngwèitiánjiāyǒujiāng

yīnjìngcūnzuìxiāngjiāng

fēntiānqiànzhōujièshuǐfāng

gòngbiāocuòxiùjiējiāng

jiānáncháohòuxiānmíngmàoyuànpáng

fēnghuázàiānshíwényǒudōngyáng

liǔshīmíngyángōngshìxiáng

shānchuānwèiyuèzhēngguāng

dàifénbǎiféngchénlànjùnzhāng

rǎngzhīhuàshǒuxìnfēiliáng

yǒngjuézhǎngjiàngāozhìnáng

kuíxīngǒngchénhuòshíniànyánláng

西shùfāngshǎnzhōngyuánjiǔhuànqiāng

biānréntiānziwènzhōngláng

chénjīnsānshìxīngshānhuāng

shān西xióngzhànlǒngdòufēnhuáng

hànshǐchéngzhāngqínchūshuòfāng

xiànróngshēnzhēwèifáng

xiǎowángjìnzhōngxīngshǔzàitáng

tàizōngshénqiězhēnguāncuìérwáng

dōuyōngsāncáizhíān西wànzhǎng

shēngmíngmàocōngxuětínghòuchègānliáng

shèngshùchūsūnmóuběnzāng

kuīshǒujùnmìngtuísàng

shàngxīnyánsòngzhēnrénfènliáng

záogànfēnshàngxiàcāodòuyùnzhōngyāng

shā西xíngyāofēnběiyǔnláng

sānguānshōushuòliǎngzhènhuáng

lóngwénbǐngléitíngyáng

shāngqiúchuánshèngxiàdǐngshòuchǔhuáng

tuōshénguīyuǎnlúnzhìxiáng

wéiyánzhèngbǐngjǐnáng

广guǎngchūhǎishēnshénguàizhāng

chútōuxiàozhǒngxuétiàoliáng

wángzhěqīngfēnrénrénzhònghuáng

yóulínjiè使shǐshang

huòluànshōuxiōngshēngpíngyǐnshàngxiáng

dàilíntōnghǎojiǎoxuésòngchéngmáng

guīruìxiūhuānpìnjīnxíngmáng

shēngmíntānghuǒsāibiàngēngsāng

yuèbānzhèngshuòyúnfēngměixiáng

huángyànxiàjìnmíngchāng

wàiméngguāndàitiānzhōngdiǎncháng

sānyōngxuānsòngjiǔzǒuháng

xiānzhìzhāohuáshénláiruòshuǐxiāng

chējūnzhūfèihuánghuáng

nánmiàncúnwángguó西píngkěntáng

chénbèilángziyǒubāocáng

qiètúnfēngxiāngshǔquǎnyáng

chīyántiānshàngwèiwáng

chuánjiànzhāozhàngtuīfēngjiéxíng

sānfándiàoliùjùnshāng

lvsuīyóuhúnshàngjiéháng

qǐnmóuànqínxiǎngchéntāng

duōshìjiēfānglǐngshēngmiànqiáng

biéguānshīqiànzhídiànwénfáng

jūnxiāogànjiēzhìqiáng

fēncónggāoshùgǎnyàodāng

língxiàshìfánzhōngtuōwèihuáng

zhīwèiměiōuniǎoxìnwàng

huòluòcáizhīrǎng

suītānmiǎndùnyīngkuáng

gǎnkǎichéngxuānjiēzhétáng

shānshǎngshètàntóngwāng

huáxiàchóngběncháotíngzǒngzhènggāng

gōngpiānqínhuǎnzàigèngzhāng

yángxiāoqúntiānyuánbǐngzhìgāng

yǎnbīngchéngwèiyòngfáng

xuějìnwángguóyúnxiánxiāng

shíwénchēngjiànwànniánshāng

注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字,光标停留在标红文字上会显示剩余拼音。

胡宿

胡宿

胡宿(九九五~一○六七),字武平,常州晋陵(今江苏常州)人。仁宗天圣二年(一○二四)进士。历官扬子尉、通判宣州、知湖州、两浙转运使、修起居注、知制诰、翰林学士、枢密副使。英宗治平三年(一○六六)以尚书吏部侍郎、观文殿学士知杭州。四年,除太子少师致仕,命未至已病逝,年七十三(《欧阳文忠公文集》卷三四《胡公墓志铭》)。他在北宋仁宗、英宗两朝为官,位居枢密副使,以居安思危、宽厚待人、正直立朝著称,死后谥文恭。

►427篇诗文

评论

欢迎 发表评论:

请「登录」后评论!

还没有评论