生死歌诀 一(拼音版)

杜光庭 〔唐代〕

shēngjué

guāngtíng tángdài

qièmàidìngzhīshēngdànxiàngzhǐzhōng

kànmàizhǐdàishìzhīgài

màiwàiyǒuxíngzhèngwèiduànmìng

ruòxíngzhèngdàitóngchǐjiànzhījiēdìng

zhīxiántuīdìngbān

yángzhīguòyīnyīnyángdāngshù

zhōngyāngtóngwànpíngwèizhǔ

yángguǎyīnzhōngguānguǎ

jiǎshēnniánshèndàizhǐshítóusuìfēnmíngzhǔ

chǐshīzhǔguǐchēngzūnrénziniánxià

guǐzéimàizàiniánnèishìrénjiānjǐnchēnghuì

chūnfèimàigēngxīnzhěfǎnxiányàoduì

shūjuéjīngwēidànzhōngxún

chǐshìshùgēnyīnshānghánlèi

huíyángzhewénhòuréngkànqièruòkānxiàlèi

ruòrénliùmàidòngyáoyáoyòuzhōngwèi

lòuquèzhuóèjiànjiànzhījiēwèi

chángyǒuduōméndànshíjiěsuǒlùn

hòuyīnqīnsòngzàngfén

𫚥yóuruòxiángzhīzhǎng

shízhōngxúnguǐzéishuǐhuǒèrsānliàng

jīnshùshísuíwèihǎocānxiáng

měiwángshíjīnyǒngshī

huángfēnsānyúnsānshí

suífēnyuǎnjìntóngcángzàihánkuā

wéiyǒushānghánzuìdìnghànxiàhòumàijìng

ránxiāngfǎnnánwàibiānyǒuguāixíngzhèng

màizhìshǎolěngbèizhìduōyōngshuǐwèiguài

xièshígèngréngqiánjiànfēnmíngháihài

shàngshìjǐnānmàibìngzhèngzhìyàoxiāngcān

yǒuguāiwéináncuòshǒunánkān

gèngyǒujiǔbìngbàobìngdōuyàozhīxiāoxiángguàn

jiǔbìngmàibiànzhōnghòudāngzǎobiàn

bàobìngmàibiànduōduānhuòshànhuòèkàn

màibìngxiāngwéixiàoyàozhīmìng𢬵pīn

guānqiánwèiyángguānhòuyīnrénfǎnshìguānzān

chénglíngxiāngqīnduóróngwèidiàogèngshēn

shítóngnántóngnvjuézàicùnguānbìngchǐ

ránjǐnshùshénfēnmíngdōuyuánwèisànjīnghuá

xiǎoérmàishìrénlǎoshǎoxiāngwéi

běnjīngbìngzuìnánzòngliáoniányǒuchàishí

jiāncángchuánwàizhèngqiángjiāngyuánsànchí

shānghánzhōngfēngnánkànzhǐxiàféngzhīmàiliáoluàn

xièfēiliánghànmàijiànshíhàn

suīránhànzhuàngzhūpáizàibìng

hòukānxiūzhēnmàiréncháomìng

dànxiángōumáoshízhōngzhuàngjiànzhīdāngbìng

kuāháidānruòyuànquánchúkōngfèi

gèngyǒumàiduōbānyàngnánjīngshuōzhìxiàngcóngshàngsǔnxiàchímàiduōcóngxiàsǔnshàng

liánchuánzàngshícháoshǎozhìdiàoyǎng

zàisǔnzhīshímìngféngzhēnkānchóuchàng

bìnghòumàizhuàngduōzhōngyàozhīkāimén

yǒuguāiwéizhōngdànkànqiángzhětuīwèizhǔ

yǒujiǔbìnggèngnánkànhuòjiànrénmàibān

ránjiāzhìmàifānshuāngjiétuōxúnhǎomǎiguān

ruòfēngláomiàokànshíshèng

fēnghuǎnkōngfèiláoxīnshùmìngnáncún

fēnglìngmàizhìchíláozhìduōyàoyīng

shānghánzhōngfēngmàidànjiāngzhēnyàodòu

yàolíngbìng退tuìmàimàiruòzhǔnqiánmìngnánjiù

dìngzhīshēngzuòjiāběnbǐng

ruònéngzhǐxiàyuán便biànshìlíngtáiguàmíngjìng

注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字,光标停留在标红文字上会显示剩余拼音。

杜光庭

庭,字圣宾,括苍人。

喜读书,工辞章翰墨。

应百篇举,不中,入天台山为道士。

僖宗召见,赐以紫服,充麟德殿文章应制。

后隐青城山白云溪,自称东瀛子,蜀主王建赐号广成先生。

有《广成集》一百卷,《壶中集》三卷,今存诗一卷。

►190篇诗文

评论

欢迎 发表评论:

请「登录」后评论!

还没有评论