赠滦江公十首(拼音版)

康海 〔明代〕

zèngluánjiānggōngshíshǒu

kānghǎi míngdài

yóuchējièchénxúndōngnán

shǒupáihuáiān

niànziyǒuyōubiéyánxīnzhī

wèitóngshēnglánjīnwèifēi

rénshēngbēiliángsuǒ

huángchénànqīngwèiduìsūnānshí

jiējiējūnzixīnxiátiàozàiyànběi

bìngshǎolíngzhǎngtiàowànggōng

dōuduōjǐngxiàngjìnwǎngxióng

gǎnkǎiyǒngwǎnruòbēiwēng

yuèwéishàngjuémèitiānsuǒqióng

fēicāoshíbēichóng

quánshùhánzhuóqúngōng

zhìzhítiǎnwēiránjūnzifēng

guānduōshìqīngōngnéngsuí

yǎngkòugàiwǎngluànjīn

chónghuòxiábēishìmàowàngyuǎnguī

gōngláipíngxiàoshìzhìrènānwēi

zhōngměijiàsuǒkuī

suīyǒuqiúbàngshūdòngchìbēi

suǒzhàngxíngliúsuí

xiāoyáofènmàiwēiruíqièyuānxiǎng

běitiàokōngdòngjīnnánjiànmèngzhūyǎng

huīzhǔjìngjiāngchǎngjiànqīngwǎngxiàng

qiánshùdīngēnzǎihuòjiāshǎng

zhōngyuánjiǔchuāng西zhōufēngráng

gǎntànguāixīnzhōubǎng

sòngnánshānzhānglìngrénsēnshuǎng

dàogòuzūnchāochéngsuǒguì

huánghuánglángmiào姿shìyùnshíjīngwěi

piānpiān鸿hóngjiǎojiǎofēnwànhuì

jiēdīngmǎoláihǎiténgfèi

qúngōngmǐnjiānhuīguǒwèi

báohuānjūnziniànlóngkuì

wēiwēichéngbiānlüèhuíwàn

cóngxuānxiàjuǎnzhézhōngcán

xiàowēibáonénggāocān

miǎnxióngyǒngchǐliánshùhán

juéwèijuànyǒngtànchéngsuǒdān

zèngyáoshìliúchóuchàngcān

qīngfēngjiāngyuǎnzhìkuíkān

zhīxièhòusòngjīngpèinán

gōngguīzhǐxìn宿jiànyānhòu

gěnggěngyōushāngdìngshuíjiù

chéngmíngzhíxiānghòu

gōngniànbáowánzhìděngliǔ

suīnéngshènchūzhōngkǒngshuāixiǔ

yóuguānlínghòushāofēijiù

tànjūnzichénxiāoxīngwàngnándòu

suìshǐyányándònggònggōngcuì

ruòtáogōngqínxīngyuèchúshǒuzuì

pángtiàoniútóuyuánhéngzuòzhúlínsuì

wēifēngfánjīnchōngbàolíng

ǒuwénlínniǎomíngdòngkuì

gōngshēnzhìkuì

kuàngláizhōng

yōuyōuzhǎngāndàochēfēnyún

lǎoxiāngwèitóngzhìshēngtūn

jièwèndàobàngshìshùshényīnqín

sānqínshīqiánshǒu怀huái使shǐjūn

jiànsòngshùnxīnhàotiānānkěnwén

páihuáiwángǎnkǎiqiányún

ménsòngyānzhāngwén

怀huáizhígōngxùnānlíng

shǐshīsuīduōliáoxuānxīn

gāojiànánwǎnzhōngpíngyíng

běifēngyuánjiégǎixiānmíng

zhuīsòngyīngtáohàopíng

huáshānyǒujuéfǎngchūqīngmíng

fángōngdàizhìtóng访fǎngshǎowēixīng

注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字,光标停留在标红文字上会显示剩余拼音。

康海

康海(1475--1540)中国明代文学家。字德涵,号对山、沜东渔父,陕西武功人。弘治十五年(1502年)状元,任翰林院修撰。武宗时宦官刘瑾败,因名列瑾党而免官。以诗文名列“前七子”之一。所著有诗文集《对山集》、杂剧《中山狼》、散曲集《沜东乐府》等。

►2条名句 ►219篇诗文

评论

欢迎 发表评论:

请「登录」后评论!

还没有评论